Bệnh giang mai là một trong những bệnh lây truyền qua đường tình dục nguy hiểm nhất, gây ra mối đe dọa nghiêm trọng đến sức khỏe và tính mạng của người bệnh. Nếu không được phát hiện và điều trị kịp thời, bệnh có thể dẫn đến nhiều biến chứng nguy hiểm, ảnh hưởng đến cả thể chất lẫn tinh thần. Vậy nguyên nhân nào gây ra bệnh giang mai? Những con đường lây truyền và dấu hiệu nhận biết của bệnh là gì? Hãy cùng Bệnh viện Bảo Ngọc tìm hiểu để nâng cao nhận thức và bảo vệ sức khỏe bản thân cũng như cộng đồng nhé!
Tìm hiểu bệnh giang mai là gì?
Giang mai là một căn bệnh xã hội nguy hiểm, chỉ đứng sau HIV/AIDS về mức độ nghiêm trọng. Bệnh này do một loại vi khuẩn có tên là xoắn khuẩn giang mai (Treponema pallidum) gây ra. Xoắn khuẩn giang mai có hình dạng giống như lò xo, với từ 6 đến 14 vòng xoắn.
Sức đề kháng của xoắn khuẩn bệnh giang mai này rất yếu. Ở nhiệt độ phòng từ 20 đến 30 độ C, vi khuẩn sẽ chết. Trong môi trường nước đá, nó có thể giữ được khả năng di động trong thời gian dài, nhưng ở nhiệt độ 45 độ C, nó sẽ bị tiêu diệt sau 30 phút. Các chất sát khuẩn và xà phòng có thể tiêu diệt xoắn khuẩn này chỉ trong vài phút.
Xoắn khuẩn giang mai có mặt trong máu và dịch âm đạo của cả nam giới và phụ nữ, và lây truyền chủ yếu qua quan hệ tình dục không an toàn. Các chuyên gia cảnh báo rằng bất kỳ ai cũng có thể bị nhiễm bệnh. Tuy nhiên, do cấu tạo sinh dục của phụ nữ thường mở hơn, tỷ lệ mắc giang mai ở phụ nữ cao gấp ba lần so với nam giới. Đặc biệt, nhiễm trùng ở nữ giới thường không có triệu chứng rõ ràng, dẫn đến việc người bệnh không nhận thức được tình trạng sức khỏe của mình.
Bệnh giang mai lây qua những đường nào?
Xoắn khuẩn giang mai thường xuất hiện ở các tổn thương như săng, mảng niêm mạc và hạch, khiến bệnh rất dễ lây lan qua đường tình dục không an toàn. Các chuyên gia khẳng định rằng giang mai có thể lây nhiễm qua những con đường sau:
Quan hệ tình dục: Hơn 95% trường hợp mắc giang mai là do lây nhiễm qua quan hệ tình dục không an toàn với người mắc bệnh. Các tổn thương trên da và niêm mạc sinh dục của người bệnh chứa nhiều xoắn khuẩn. Khi tiếp xúc với các vết loét này, người lành rất dễ bị nhiễm bệnh.
Viêm nhiễm gián tiếp: Dù hiếm gặp, nhưng vẫn có khả năng lây nhiễm giang mai gián tiếp. Điều này có thể xảy ra khi người khỏe mạnh tiếp xúc với các vật dụng cá nhân của người bệnh, như dao cạo, khăn tắm, khăn mặt hay đồ lót có chứa xoắn khuẩn.
Đường máu: Lây nhiễm qua đường máu chẳng hạn như truyền máu hoặc sử dụng chung kim tiêm, là một trong những cách lây truyền nhanh nhất và nguy hiểm nhất. Trong trường hợp này, người nhiễm có thể không có triệu chứng giai đoạn đầu mà sẽ xuất hiện các dấu hiệu ở giai đoạn 2 của bệnh.
Nhiễm trùng qua nhau thai: Bệnh giang mai có thể được truyền từ mẹ sang thai nhi thông qua nhau thai trong 4 tháng đầu thai kỳ, gây ra nhiễm trùng bào thai và làm tăng nguy cơ sảy thai, sinh non hoặc thai chết lưu.
Nhiễm trùng qua đường sinh: Trẻ sơ sinh cũng có thể bị nhiễm giang mai khi chui qua đường sinh nở tự nhiên từ mẹ.
Hiểu rõ các con đường lây truyền của bệnh giang mai sẽ giúp nâng cao nhận thức và bảo vệ sức khỏe bản thân và cộng đồng.
Nguyên nhân dẫn đến mắc bệnh giang mai
Nguyên nhân chính gây bệnh giang mai là do vi khuẩn có tên Treponema pallidum. Vi khuẩn này chủ yếu lây truyền qua tiếp xúc trực tiếp với các vết loét giang mai trong quá trình quan hệ tình dục. Những vết loét này, còn được gọi là săng thương, có thể xuất hiện ở bộ phận sinh dục, trực tràng hoặc miệng. Vi khuẩn dễ dàng xâm nhập vào cơ thể thông qua các vết thương nhỏ hoặc vết trầy xước trên da hoặc màng nhầy.
Ngoài ra, bệnh giang mai cũng có thể lây truyền do nguyên nhân bẩm sinh. Nếu người mẹ mắc giang mai trong quá trình mang thai hoặc sinh nở, vi khuẩn có thể truyền sang thai nhi, gây ra nhiều biến chứng nguy hiểm.
Trong một số trường hợp hiếm, bệnh giang mai cũng có thể lây từ các hoạt động phi tình dục, chẳng hạn như tiếp xúc trực tiếp với vết loét bị nhiễm trùng hoặc tiếp xúc với máu bị ô nhiễm. Tuy nhiên, xoắn khuẩn giang mai không thể tồn tại lâu bên ngoài cơ thể, vì vậy khả năng lây truyền qua tiếp xúc thông thường hoặc sử dụng chung đồ vật là rất thấp.
Hiểu rõ nguyên nhân gây ra và biết một vài dấu hiệu bệnh giang mai sẽ giúp mọi người nâng cao ý thức phòng ngừa và bảo vệ sức khỏe bản thân cũng như cộng đồng.
Bệnh giang mai ủ bệnh kéo dài trong bao lâu?
Bệnh giang mai có thời gian ủ bệnh trung bình từ 10 đến 90 ngày kể từ ngày phơi nhiễm, với các dấu hiệu đầu tiên của nhiễm xoắn khuẩn Treponema pallidum có thể xuất hiện từ ngày thứ 21 trở đi. Tuy nhiên, thời gian ủ bệnh có thể khác nhau ở mỗi cá nhân, và không nhất thiết phải kéo dài trong khoảng 10 đến 90 ngày (tương đương khoảng 12 đến 13 tuần). Một số trường hợp có thể ủ bệnh lâu hơn hoặc ngắn hơn.
Thời gian ủ bệnh được coi là “thời điểm vàng” để điều trị giang mai một cách nhanh chóng và hiệu quả, nhằm hạn chế tối đa các biến chứng có thể xảy ra. So với các bệnh lây nhiễm qua đường tình dục khác, thời gian ủ bệnh của giang mai tương đối dài và có thể chia thành 4 giai đoạn, tương ứng với sự tiến triển của bệnh. Điều này cũng giúp trả lời câu hỏi “thời gian ủ bệnh giang mai kéo dài trong bao lâu?” một cách cụ thể hơn theo các giai đoạn
Bệnh giang mai trong thời kỳ I (Giai đoạn 1)
Thời gian ủ bệnh giang mai trong thời kỳ I, tương ứng với giai đoạn sơ cấp của bệnh giang mai, kéo dài từ 10 đến 60 ngày kể từ khi nhiễm khuẩn. Trong giai đoạn này, người bệnh sẽ xuất hiện các triệu chứng đầu tiên, với các vết săng. Những vết săng này có hình tròn hoặc bầu dục, khi chạm vào cảm giác cứng và không đau. Chúng thường xuất hiện ở niêm mạc vùng sinh dục, miệng hoặc niêm mạc hậu môn. Các vết săng này thường âm thầm xuất hiện và sẽ biến mất sau khoảng 3 đến 6 tuần.
Thời kỳ II của bệnh giang mai (Giai đoạn 2)
Ở thời kỳ II, thời gian ủ bệnh giang mai kéo dài từ 4 đến 8 tuần sau khi xuất hiện các triệu chứng của giai đoạn sơ cấp. Trong giai đoạn này, cơ thể sẽ có các vết phát ban không đau nhưng có thể gây ngứa, tập trung chủ yếu ở lòng bàn tay và bàn chân. Đồng thời, người bệnh cũng có thể gặp phải các triệu chứng suy giảm hệ miễn dịch, như sốt, đau họng, đau cơ, mệt mỏi và sưng hạch bạch huyết.
Thời kỳ tiềm ẩn (Giang mai kín)
Thời kỳ tiềm ẩn, hay còn gọi là bệnh giang mai kín có thời gian ủ bệnh khó xác định chính xác. Thời gian này được tính từ khi các triệu chứng của giai đoạn II biến mất. Hầu hết các trường hợp giang mai kín không biểu hiện triệu chứng trong giai đoạn tiềm ẩn. Thời kỳ tiềm ẩn thường được chia thành hai trường hợp:
-
Tiềm ẩn sớm: Thời gian ủ bệnh dưới 1 năm.
-
Tiềm ẩn muộn: Thời gian ủ bệnh trên 1 năm.
Bệnh giang mai là một trong những bệnh lây truyền qua đường tình dục nguy hiểm, có thể dẫn đến nhiều biến chứng nghiêm trọng nếu không được phát hiện và điều trị kịp thời. Hiểu rõ về nguyên nhân, dấu hiệu và thời gian ủ bệnh sẽ giúp bạn nâng cao ý thức bảo vệ sức khỏe bản thân và cộng đồng.
Nếu bạn nghi ngờ mình hoặc người thân có nguy cơ mắc bệnh giang mai, đừng ngần ngại liên hệ với chúng tôi để được tư vấn và hỗ trợ. Hãy gọi ngay hotline 0963.310.115 để được tư vấn từ các chuyên gia tại Bệnh viện Bảo Ngọc. Chúng tôi luôn sẵn sàng đồng hành cùng bạn trong việc chăm sóc sức khỏe.